Đột nhiên bác gái tức giận mắng: "Hôm trước biếu 500 nghìn đồng đã không nhận rồi, lại còn mang số tiền lớn thế này đến? Cứ nghĩ bác cháu mình hiểu nhau nào ngờ trong mắt cháu, bác cũng chỉ là một người tham tiền thôi sao?".
Những lời bác đã đánh trúng tim đen khiến tôi không biết phải nói thế nào. Thật may lúc đó bạn trai đã giải nguy cho tôi bằng cách nói đó là số tiền của anh ấy đưa cho tôi biếu. Nhưng bác ấy không tin rồi bảo mọi người ra ngoài hết để nằm chút cho đỡ mệt. Đó chỉ là cách nói khéo thôi, có lẽ bác ghét bỏ tôi rồi mới đuổi về như thế.
Cầm tiền về mà tôi thấy buồn quá, chỉ vì thiếu suy nghĩ mà tôi đã để lại hậu quả đau lòng này. Mấy hôm nay tôi không dám đối mặt với mọi người trong nhà người yêu nữa. Tôi thật không biết phải nói thế nào để bác gái tha lỗi cho mình đây? Mọi người giúp tôi với?
Chuyện xảy ra vào thứ Bảy tuần trước. Trong bữa ăn tối của tôi và bạn gái. Em nói rằng, thất vọng về cách cư xử của tôi…
" alt=""/>Nhận quả đắng vì nghĩ mẹ bạn trai thích phong bì 'dày'Quá trình thay đổi từ những bé gái 4-5 tuổi ở ngôi làng Yoshiwara bị bán đi bởi chính gia đình mình và sau đó trở thành những kĩ nữ thuần thục đánh cờ, nhảy múa, ca hát và bán hoa đã làm tôi động lòng thương cảm. Tôi quyết định kể lại câu chuyện đó với góc nhìn và ngôn ngữ thời trang của riêng mình.
![]() |
![]() |
Một số thiết kế trong bộ sưu tập mới nhất mang tên Warriors in Yoshiwara - lấy cảm hứng từ những cô gái "bán hoa" Nhật Bản của NTK Cường Đàm. |
Bộ sưu tập Warriors in Yoshiwara được thực hiện trong 9 tháng ròng. Với mỗi bước thực hiện, tôi đều dành 200% sức lực nên đây là những gì tâm huyết nhất.
Thông điệp tôi muốn truyền tải là hình ảnh những cô gái "bán hoa" dù mang bao nỗi đau thể xác lẫn tâm hồn nhưng họ vẫn luôn mang trong mình tinh thần của một chiến binh, luôn nỗ lực để trở thành một Oiran - ngôi vị cao nhất trong ngôi làng Yoshiwara. Từ đó, họ có thể giải phóng bản thân khi được tự do về thể xác và tinh thần.
Bỏ lại tấm bằng 5 năm học Kiến trúc, học bổng du học, cùng giải thưởng festival kiến trúc toàn quốc, anh bất ngờ rẽ hướng sang thời trang. Lời giải cho sự liều lĩnh này là gì?
Tôi nghĩ điều gì xảy đến với cuộc đời mình cũng là một cái duyên, thời trang đến với tôi cũng vậy. Sau 5 năm thử sức với môi trường kiến trúc, tôi nhận ra thời trang mới chính là những gì mình thực sự phù hợp.
Không phải là một sự bộc phát bồng bột mà tình yêu đó đã được nuôi dưỡng trong tôi từ khi còn là một đứa trẻ. Tôi yêu thích vải vóc và công việc làm đẹp cho những người phụ nữ. Với tôi, không có điều gì hạnh phúc hơn là được nhìn họ xinh đẹp và tự tin trong những thiết kế của mình.
Xây dựng thương hiệu riêng với kiến thức thời trang là con số 0, quá trình này hẳn không tránh khỏi những va vấp?
Thời điểm mở cửa hàng đầu tiên, tôi chưa có bất kì kiến thức nào. Tất cả những gì thực hiện đều dựa trên bản năng. Tôi loay hoay đi chợ vải, tìm xưởng gia công nhưng vì không có ai hướng dẫn nên những sản phẩm làm ra rất thô sơ. Tôi tự mày mò tất cả từ những sản phẩm đơn giản nhất như áo crop top, chân váy bút chì nhưng mọi thứ quá bỡ ngỡ đối với một sinh viên kiến trúc từ chất liệu, phom dáng, thiết kế.
Hồi ấy, với lượng kiến thức và kinh nghiệm ít ỏi, những sản phẩm được bán tại cửa hàng chỉ đủ tiền để thuê nhà. Tôi đã phải chật vật trong suốt một năm đầu tiên để có thể biết đối tượng khách hàng của mình là ai và cần làm gì để thu hút họ. Nhưng rồi không thu được kết quả nào.
![]() |
NTK Cường Đàm khởi nghiệp thời trang từ con số 0 khi mới tốt nghiệp chuyên ngành Kiến trúc. |
Anh đã vượt qua những khủng hoảng ra sao?
Giai đoạn khó khăn nhất mà tôi gặp phải là khoảng thời gian một năm trước, lúc đó tôi gần như kiệt quệ về tài chính và thời gian cho cả công việc và học tập. Lúc đó, số tiền trong tài khoản dần về con số 0, công việc trì trệ và tôi thậm chí còn cảm thấy không còn đủ sức để có thể tiếp tục theo học.
Nhưng trong chính những ngày khó khăn nhất, tôi đã tìm ra hướng đi mới, tôi mong muốn tìm đến thị trường cao cấp hơn với những sản phẩm được đầu tư chất xám và độ hoàn thiện cao.
Trong 3-4 tháng đó, tôi nhận ra khó khăn này chính là cơ hội để tôi cùng đồng sự bứt phá. Chúng tôi đã tạo ra một bộ sưu tập với chiến lược chu đáo và bài bản hơn. Kết quả đã vượt ngoài dự đoán của tất cả. Đó đã là một bước tiến mới.
Anh cho rằng vì sao khách hàng phải lựa chọn các sản phẩm thiết kế của mình?
Có rất nhiều yếu tố: Sự chuyên nghiệp, sáng tạo, thức thời và tận tụy. Bên cạnh đó, quan niệm về cái đẹp của tôi đã được nâng tầm. Tôi bây giờ tìm kiếm vẻ đẹp thời trang đương đại, thông minh, chứ không đơn thuần nằm trong 2 từ “vừa mắt”.
![]() |
Người mẫu Khánh Linh trong thiết kế của Cường Đàm. |
Thời trang là chuyên ngành học của giới nhà giàu. Mỗi lần làm đồ án hay ra mắt bộ sưu tập đều tiêu tốn cả "núi" tiền. Người trẻ ít tiền thì khó lòng trụ được. Nhận định này liệu có đúng?
Tôi đã từng là một nhà thiết kế đi lên từ con số 0. Để có ngày hôm nay tôi cũng như bao bạn trẻ khác phải nỗ lực rất nhiều. Chính những khó khăn của những ngày ban đầu đó tôi luyện nên Cường Đàm của ngày hôm nay. Vì vậy, kinh tế không phải là giới hạn để các bạn có thể tìm đến với giấc mơ thời trang của chính mình.
Anh thay đổi thế nào so với ngày đầu vào nghề?
Cuộc sống của tôi thay đổi nhiều. Tôi ý thức hơn với danh xưng nhà thiết kế. Tôi bắt buộc phải tìm hiểu và học hỏi về thời trang mỗi ngày, từ lịch sử đến xu hướng thời trang. Quá trình này sẽ không dừng lại cho đến khi tôi dừng lại với nghề.
Tôi nỗ lực, cống hiến hết mình với công việc mỗi ngày, không cho phép bản thân ngừng sáng tạo và tìm kiếm những điều mới.
Đó là chia sẻ của anh Nguyễn Vũ Cân - bố nữ sinh Nguyễn Đình Tôn Nữ, người đã trúng tuyển ĐH Harvard cách đây 3 năm.
" alt=""/>NTK Cường Đàm: Nếu nỗ lực, người trẻ ít tiền cũng học được thời trangBan đầu, khi đến với nhau, tôi cảm nhận anh là người đàn ông giỏi giang, phóng khoáng, rất chiều bạn gái.
Nhưng sau khi cưới, càng ngày tôi càng nhận ra anh là người đàn ông gia trưởng. Anh muốn tôi phải hiếu thuận với bố mẹ chồng, chăm sóc, phục tùng chồng vô điều kiện nhưng lại ít khi quan tâm đến bố mẹ vợ.
Đến nhà bố vợ, anh tự coi mình là khách, không hòa đồng với mọi người, cũng không muốn tôi quá thân thiết với anh em nhà ngoại.
![]() |
Ảnh: M.A |
Khi tôi sinh con, mẹ anh đến ở cùng để chăm cháu thì cuộc sống của tôi càng trở nên bế tắc hơn.
Mẹ chồng biết tôi không kiếm được nhiều tiền như chồng, bố mẹ tôi cũng không giàu nên coi thường tôi ra mặt. Mọi việc tôi làm, mẹ đều không hài lòng.
Chồng tôi biết vậy cũng không động viên tôi mà còn bênh mẹ, cãi nhau với tôi. Một lần, trong lúc nóng giận, tôi bảo anh “hãy ly hôn, giải thoát cho nhau đi”. Mẹ anh nghe thấy nên làm căng. Bà yêu cầu anh phải ly hôn ngay, mẹ sẽ tìm cho anh một người vợ tốt hơn tôi cả trăm lần.
Tôi chán nản, muốn buông bỏ mọi thứ nhưng khi nhìn thấy đứa con còn đang non nớt, tôi không đành lòng. Chồng tôi có lẽ cũng nghĩ cho con nên không nhắc đến chuyện ly hôn nữa.
Hết 6 tháng nghỉ sinh, tôi đi làm.
Lúc này, công ty tôi có nhân viên mới. Đó là người đàn ông hơn tôi 4 tuổi, còn độc thân.
Anh quan tâm và chúng tôi giúp đỡ nhau rất nhiều trong công việc. Dần dần, tình cảm giữa chúng tôi ngày một lớn lên, đến mức, tôi không cưỡng lại sự cám dỗ.
Một lần, anh nói với tôi, nếu hôn nhân bế tắc quá, hãy ly dị đi. Anh sẽ yêu thương và che chở cho tôi.
Nhưng hôm ấy trở về nhà, tôi lại chứng kiến chồng đang cưng nựng đứa bé. Tự nhiên, tôi thấy thật tội lỗi với chồng con.
Tôi nghĩ, nếu tôi chạy theo tiếng gọi của tình yêu thì đứa trẻ sẽ phải xa bố hoặc mẹ. Tương lai của con không biết sẽ như thế nào.
Sau nhiều đêm suy nghĩ, tôi quyết định chấm dứt mối quan hệ ngoài luồng.
Tôi hẹn người bạn trai đến khách sạn để nói lời chia tay. Bạn trai tôi rất đau khổ nhưng cũng tôn trọng quyết định của tôi.
Hôm đó, chúng tôi xác định là lần cuối cùng bên nhau nên cảm xúc rất dâng trào.
Đang lúc hạnh phúc thì tôi nghe tiếng gõ cửa dồn dập. Qua “mắt thần” trên cửa, tôi thấy chồng tôi đang đứng bên ngoài. Ánh mắt anh đầy căm hận và lửa giận đang bừng bừng.
Biết đã bị bắt quả tang, tôi quỳ xuống, bật khóc xin anh tha thứ.
Bạn trai tôi cũng quỳ xuống, nói đỡ cho tôi, nhận hết phần sai về phía mình. Thế nhưng, chồng tôi không chấp nhận. Anh yêu cầu tôi phải ký vào đơn ly hôn, ra đi tay trắng.
Tôi không đồng ý thì anh dọn quần áo, ra khỏi nhà.
Đến nay, một tuần đã trôi qua, anh vẫn không trở lại. Hàng ngày, tôi sống trong sự dày vò và những lời cay nghiệt của mẹ chồng.
Tôi không biết phải làm thế nào nữa.
Liệu tôi có thể cứu vãn được cuộc hôn nhân này nữa hay không? Mong mọi người hãy cho tôi lời khuyên.
Chỉ vì một chuyện chưa rõ ràng, bố mẹ 2 bên của tôi lớn tiếng tranh cãi khiến vợ chồng tôi rơi vào cảnh khó xử, không biết phải làm thế nào?
" alt=""/>Bị bắt quả tang trong khách sạn, vợ trẻ bật khóc xin tha thứ